Nhom Chin Bon - Hong Duc - Da Nang
Chin Bon
Chin Bon
Bài Tưởng niệm anh Vũ Huy Quang
Thường Quán

Đó là một căn nhà tiền chế thời 50 nằm sau những siêu thị và siêu xa lộ
anh dắt tôi về tay cầm một con cá mè
người mẹ đón anh hỏi, Con về rồi đó à!
anh nói, Con có bạn phương xa nên hôm nay con tính nấu ăn đây
Mẹ nói, Ngồi với bạn con đi
Anh nhấc chiếc phone màu đen quay ba bốn nơi
“anh Nhật Tiến, Khế Iêm, Nguyễn hoàng Nam rồi sẽ cùng tới”
giữa đó anh khoe tôi trại sáng tác
một garage không xe, ngập sách
theo trật tự nào giờ tôi không nhớ
sách anh dịch, viết, anh không khoe
chỉ miệng cười quái nghịch tặng khách
(nhiều năm sau sách của anh tôi phải mua ở một tiệm sách sót)
Tiệc bày ngoài hiên
Mẹ làm món gì nào, anh hỏi
Ôi thế thì như đang ngồi Liêu Dương
anh nói thế hay giờ tôi tưởng tượng
nhưng bữa rượu Hưng là có thực
như mắt anh cười, có đuôi, tinh luyện ròng rã
thứ ngày giờ, bắt mạch, xem sao trời, đuôi sao chổi
quét hướng nào
để khởi thảo sáng ngày quang, chiều tối màu già
Chiếc xe hung hung nâu một ngựa rề rà của anh dưới tán cây
tâm ngẩm chờ một ý anh đề xuất:
Làm cái gì cũng phải đi tới nơi, tới tận nơi
Thấy, nghiền ngẫm, không phải chiêm bái
Văn sách chứ nào phải là kinh.
Ai nói anh không phục ai dưới mái nhà rầm gọi là cộng đồng
và anh là đệ Tứ
tôi nghĩ anh đệ Ngũ
thời mọi thứ đều sáng trưng
trên những hành lang, ngõ ngách thành phố.
Anh nhìn toàn bộ khách và nói anh vừa nẩy ra ý
hôm nào quán, nam, iêm, khiêm
bốn nhà thơ ra thượng cờ mới
giữa Bolsa
cờ thơ (không màu)
có được không ?
Anh hỏi bốn mà hiện diện chỉ có ba
làm sao có đồng thuận
Chúng tôi quanh mâm thảo lư tất cả đồng cười
Đó là bữa tiệc đột xuất vui nhất của chuyến thăm OC '95
sau này có dịp nhớ lại
vẫn nhớ chung một gói
cá mè siêu thị ta, gói trong giấy báo chợ
rượu Hưng trong chai không nhãn không niêm
tình chạy băng đường lộn xộn
giữa bao biểu ngữ chào hàng
dìu dập tựa vào trang nhì của Nguyễn tiết Thanh Minh
& khi ra lấy xe ở car park
tôi có dừng lại một chốc
để ngó anh, không biết Tân Liêu Trai có thực
và khu nhà mô-bin nào diệu hữu Đường Lên Trời
và nhớ có tự ghi nhận
anh là đại biểu tối ưu của kinh ruột Bôn Sa
nằm ngoài những hiên chùa
(sẽ xây)
Hôm nay cạnh sách
anh in Xuân Thu 1989, Đường Lên Trời
xin bái biệt anh, hẹn sau mây, chút tình khuấy mây nước phố phường trí tưởng tâm tưởng
kính mến

Thường Quán
mồng Tám, Giêng Đinh Dậu