Anh & Web
Ngày Web sinh ra, tôi không có mặt, ngày sinh nhật Web tròn 1 tuổi tôi cũng không có mặt. Sau ngày ấy, tôi biết đến Web vì bạn bè tìm được tôi. Ôi người bạn tinh thần của các bạn lớp 9/4 trường Nữ Trung Học Hồng Đức hôm nay đã tròn 2 tuổi.
Trong một năm qua, Web đã tìm ra thêm một số bạn bè mới để chúng ta có thể nối tiếp vòng tay lớn. Đến với trang chủ Hồng Đức chín 4 chúng ta sẽ từng bước đến với mục lời ngỏ, trường xưa lớp cũ, văn chương, thơ ca, thông tin, hình ảnh … Web đã có thêm nhiều mục mới làm cho bạn bè chín bốn gần gũi nhau hơn như: mừng sinh nhật, giới thiệu giọng ca “zàng” hát cho nhau nghe, mục sức khoẻ vì các bạn đều ngoài 50 cả. Và trên cả tuyệt vời, chúng mình cùng du lịch tại chỗ một số nơi như Montreal, San Francisco, Florida & Atlanta …, rồi chúng mình cùng nhau chào đón cô … thầy của trường về thăm quê, dự đám cưới con bạn Bạch Nhạn, Thu Sương, dự sinh nhật PTB một cách tưng bừng, tham dự trăm ngày của cô Khuê, dạy sử địa của trường chúng ta “Nữ Trung học Hồng Đức”. Và còn nữa, một phút lắng đọng chia sẻ nỗi buồn cùng bạn bè khi thân bằng quyến thuộc ra đi về với cát bụi. Ôi chỉ có một năm thôi mà Web của chúng ta trưởng thành thật nhanh, vươn tận Cali, Úc, Bỉ, đến xứ sở sương mù (Đà Lạt), về tắm nước sông Cửu Long (Bến Tre) và dừng chân nơi chôn nhau cắt rốn (Đà Nẵng) vượt đèo Hải Vân đến Huế và lên tận cao nguyên Đắk Lắk. Web đã thực sự nối vòng tay lớn như lời bài hát của Trịnh Công Sơn “Rừng núi dang tay nối lại biển xa. Ta đi vòng tay lớn mãi để nối sơn hà. Mặt đất bao la anh em ta về gặp nhau mừng như bão cát quay cuồng. Trời rộng bàn tay ta nắm nối tròn một vòng Việt Nam …”
Từ ngày biết có Web chúng tôi tự nhiên trở thành văn sĩ, thi sĩ, ca sĩ ... và tám sĩ giúp vui văn nghệ để giải stress vì những chuyện cơm áo gạo tiền, chuyện thường ngày ở huyện. Web tạo cho chúng tôi cơ hội gặp gỡ, cùng nhau ôn lại những vui buồn trong đời sau 35 năm xa cách.
Một năm qua Web đã tổ chức nhiều cuộc thi như: thi áo dài, thi viết về con vật, thi kể chuyện xưa và nay, dự thi ảnh đẹp bên nàng “khỏa thân" Golden Gate …
Niềm vui của chúng tôi được nhân đôi khi nhìn thấy những hình ảnh ngây ngô, cùng những dòng lưu bút vụng về mà các bạn Chín bốn đã có công gìn giữ và post lên trang Web.
Ôi Web của Chín bốn, niềm tự hào của chúng tôi!!!
Sắp đến sinh nhật Web, chúng tôi lại có thêm nhiều cuộc thi để kỷ niệm 2 năm Web ra đời. Nào là thi đại nhạc hội, thi kể về ước mơ của mình và thi duyên dáng áo dài VN nữa. Ôi hào hứng biết là bao khi hình ảnh của các bạn bè ăn mặc trang trọng được post lên.
Được ngắm nhìn các bạn, được đọc những ước mơ của các bạn, được nghe các bạn hát, nhìn đàn con cháu của các bạn được Web trân trọng post lên làm chúng tôi rất hạnh phúc.
Nói đến Web chúng ta phải nghĩ tới người sinh ra Web và có công nuôi dưỡng chứ.
Anh, đã sinh ra Web, niềm tự hào của bạn bè chín bốn. Với bàn tay và khối óc Anh đã đổi mới về hình thức lẫn nội dung làm cho Web mỹ miều đáng yếu và tình cảm mênh mông.
Anh là thành viên của lớp chín bốn. Tôi là bạn ngồi chung bàn với Anh từ năm học lớp tám trường Nữ trung học Hổng Đức. Tôi là người miền Nam duy nhất trong lớp mà toàn là người bản địa xứ Quảng, Huế.
Anh là người Huế, có nét đẹp và dịu dàng của cô gái Huế.
Ngày ấy, tóc Anh cắt ngắn, tôi hay len lén ngắm nhìn Anh vì đôi mắt một mí rất đẹp và cái hột gạo ở khóe miệng mỗi khi Anh chúm chím cười. Tôi và Anh là 2 thái cực. Anh đẹp, mãnh mai, dịu dàng khéo léo và học rất giỏi, còn tôi quê mùa, vụng dại, học hành thì cứ lẹt đẹt vì vậy ngồi chung bàn, tôi chỉ ngắm nhìn thán phục chứ không dám trò chuyện làm quen. Cái mặc cảm đó khiến cho tôi và Anh có một khoảng cách về không gian nhưng tình cảm tôi vẫn mến phục Anh.
Có Web tôi đã nhìn thấy Anh, được nói chuyện cùng Anh một lần qua điện thoại. Tôi rất sung sướng nhận được điện thoại của Anh, nghe giọng Huế ngọt ngào của Anh và nhìn ngắn Anh sau hơn 35 năm xa cách.
Anh vẫn vậy, với gương mặt duyên dáng nhưng không còn trẻ con như cái thuở còn là học sinh lớp chín bốn. Điều thay đổi ở Anh là trông Anh khỏe và mập hơn nhưng đó là sự phát triển tự nhiên khi con người ta ở lứa tuổi ngòai 50. Với một ông chồng người nước ngoài và 2 đứa con trai vừa học giỏi, chơi thể thao hay lại đẹp trai. Ôi, Anh của tôi hạnh phúc quá.
Nhân ngày sinh nhật Web tròn 2 tuổi tôi viết ít dòng này tặng Anh như lời cám ơn chân thành nhất vì đã sinh ra Web là mối dây liên kết của bạn bè chín bốn, cho chúng tôi sân chơi bổ ích ở cái tuổi không còn trẻ trung này. Và chúng tôi cũng cầu chúc cho Anh vui vẻ, hạnh phúc mãi mãi, chính niềm vui và hạnh phúc giúp cho Anh có nhiều sức khỏe để nuôi dưỡng Web lâu dài.
Tặng Nguyễn Đăng Ngọc Anh
Comments:
- Ngày ấy, tóc Anh cắt ngắn, tôi hay len lén ngắm nhìn Anh vì đôi mắt một mí rất đẹp và cái hột gạo ở khóe miệng mỗi khi Anh chúm chím cười.
Bây giờ mới biết không chỉ có mấy Em mà cả ... mấy bô lão cũng mê ... Anh :)
- Cám ơn bài viết rất chân thành dễ thương và nghĩ mà thương cho người bạn lẻ loi ở Bến Tre, tui mơ một lần bạn du lịch về thăm ngôi trường xưa, con phố xưa và khi trở về BT sẽ viết thiên ký sự cho đám 9/4 đọc rất hấp dẫn, đầy tình cảm như dzậy. Bạn còn nhiều bận bịu quá, tui và cả lớp đang chờ đây nghen.
- Cho tui đặt lời 2 bài hát HNLYT được không? Yêu biết mấy trang web tình thân, Yêu biết mấy con nhỏ Ngọc Anh, Hôm rày không ngủ, Nhưng lòng rộn ràng cùng bao ước mơ tới tấp gởi về...
- Cảm ơn bạn, bạn đã nói hết dùm tui điều tui muốn nói về Anh yêu rồi. Anh & Web muôn năm ...
- Bạn ML ơi, Bạn viết bài này thật hay. Bạn làm tui cảm động quá. Cảm ơn bạn thật nhiều.