Thủa ấy, khi chúng tôi ở độ tuổi 15,16, Thầy T. là “hot boy”. Bầy con gái mới lớn rất thần tượng thầy.
Với khuôn mặt thư sinh và cặp kiếng cận thầy từa tựa giống nhân vật nam được họa sĩ ViVi vẽ trên bìa
những cuốn Hoa Tím ... Trời ui! Chết đi mất Hoàng Tử của lòng em không ai xa lạ J
Còn bây giờ? Bây giờ thầy ĐN là đương kim “hot boy” đó các bạn J Tên thầy ĐN luôn được nhắc đến
trong những lần trường lớp họp mặt với đầy kỷ niệm quý mến. Thầy là linh hồn của ngôi trường Hồng
Đức xưa. Tưởng tượng một mai không còn thấy, học trò sẽ cảm thấy trống trải biết ngần nào!
Chờ cho “vì sao bé nhỏ” đóng của tiệm, chúng tôi dẫn nhau đi ăn tối … Câu chuyện lại tiếp tục quay
quanh trường lớp, thầy cô, bạn bè, gia đình, sinh hoạt của mỗi người …
Chia tay “Vì sao bé nhỏ” chúng tôi trở lại San Diego. Trước khi lái xe về nhà, tôi còn đưa NC về nhà.
Đã quá nửa đêm, ông xã đã ngủ say. Tuy muốn thức khuya nằm bên AT để tỉ tê tâm sự chuyện xưa,
chuyện nay, … nhưng tôi nghĩ AT không còn sức để thức khuya và tôi cũng không khác. Tôi quyết định
đi ngủ lấy sức chuẩn bị cho cuộc hành trình thăm viếng San Diego ngày mai. Và cũng phải nịnh ông chủ
một chút sau một ngày vắng bóng …
Ngày Chủ Nhật chấm dứt bằng tiếng ngáy của AT vang dội khắp nhà trong đêm J
Trinh ơi, cảm ơn bạn đã chịu khó dành thời giờ đến thăm NA dù chỉ 1.5 ngày.
8/2/13